Xổ số Kiến thiết Bình Dương: Nhiều người lao động mất việc làm “tự cứu mình” bằng nghề bán vé số.
Trong vòng hơn 10 năm trở lại đây, ở khu vực miền Đông Nam bộ, Bình Dương là tỉnh thu hút số lượng lớn người lao động từ các tỉnh, thành trong cả nước đến làm việc tại các khu chế xuất, khu công nghiệp. Trong số họ không ít người vì trình độ tay nghề thấp, vì lý do sức khỏe, vì áp lực công việc và đặc biệt vì thời gian qua do ảnh hưởng dịch Covid – 19 nhiều xí nghiệp, cơ sở sản xuất, kinh doanh thu hẹp quy mô sản xuất nhiều người bị mất việc làm, nên đã “tự cứu mình” bằng nghề bán vé số dạo.
Được biết từ năm 2010 khi tỷ lệ công nghiệp, xây dựng ở Bình Dương chiếm tới 63 %, với hơn 1.200 doanh nghiệp trong và ngoài nước hoạt động trong 28 khu công nghiệp, cụm công nghiệp tập trung đã thu hút một số lượng lớn người lao động đến tìm cơ hội việc làm từ nhiều tỉnh, thành trong cả nước như: Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Lâm Đồng, Đắk Lắk, Đắk Nông, Bình Phước, Gia Lai, Long An, Tiền Giang, Vĩnh Long, Trà Vinh, Cần Thơ, Sóc Trăng, An Giang, Kiên Giang…Đa phần họ đều xuất thân từ những vùng nông thôn nghèo, trong số đó có không ít người chưa qua đào tạo nghề, nên phải chấp nhận làm những công việc phổ thông đơn giản, hoặc vừa học, vừa làm với mức lương thấp, không ổn định.
Nhiều người phụ nữ sau khi mất việc làm ở các cơ sở sản xuất, kinh doanh đã “tự cứu mình” bằng nghề bán vé số dạo”
Qua trò chuyện với chị Lê Thị Phương, 38 tuổi, quê huyện Quảng Xương (Thanh Hóa) tôi được biết chị rời quê vào Bình Dương từ năm 2010, làm công nhân cho một doanh nghiệp may ở Khu công nghiệp Dệt may Bình An. Do chưa được đào tạo về nghề may, nên chị chỉ được sắp xếp làm khâu đóng gói sản phẩm, với mức lương khoảng 5 triệu đồng/tháng. Tuy thu nhập thấp so với một số công nhân làm ở những khâu đòi hỏi tay nghề cao, nhưng biết chi tiêu tằn tiện, nên vài ba tháng chị vẫn dành được một khoản tiền gửi về quê phụ chồng nuôi mẹ già và 2 con ăn học. Nhưng từ khi do ảnh hưởng dịch Covid -19, doanh nghiệp gặp nhiều khó khăn trong sản xuất kinh doanh, buộc phải tính toán thu hẹp quy mô sản xuất và chỉ tuyển lựa những công nhân có tay nghề chuyên môn, do đó nhiều công nhân bị mất việc, trong đó có chị. Sau một tháng gõ cửa các doanh nghiệp xin việc đều bị từ chối (vì chị chưa hề qua đào tạo bất cứ một nghể gì), từ tháng 6/2020 đến nay chị thực sự dấn thân gia nhập vào “lực lượng bán vé số dạo” để “tự cứu mình”.
Chị Lê Thị Phương cho biết: “Những ngày đầu cầm xấp vé số đi mời mọc khách từ quán cà phê, quán ăn, quán nhậu cũng rất ngại và mặc cảm lắm, nhưng dần dần cũng quen. Đây là nghề tự do, ít vốn liếng (thậm chí không cần có vốn, vì được các chủ đại lý cho trả sau), không bị áp lực về thời gian, tuổi tác, tay nghề, sức khỏe. Những người bán dạo vé số, nếu khéo mời mọc, tạo được thiện cảm và uy tín với nhiều khách ruột, có thể bán được từ 350 – 400 tờ vé số/ ngày, có lời 1000 đồng/tờ vé, trừ tiền nhà trọ, chi phí sinh hoạt cũng tiết kiệm được khoảng 6 triệu – 6,5 triệu đồng/ tháng, so với ở quê đây là số tiền lớn. Tuy vất vả hơn làm công nhân, nhưng thu nhập tính ra cao hơn nhiều so với lương công nhân, nên tôi bằng lòng với nghề này”.
Nhiều người đàn ông từng là công nhân ở các khu công nghiệp nay mất việc làm do ảnh hưởng dịch Covid – 19 đã gia nhập vào lực lượng bán vé số dạo ở Bình Dương
Ông Lâm Ngọc Sang, 50 tuổi, quê huyện Vĩnh Lợi (Bạc Liêu) chia sẻ: “Năm 2002 tui theo một số bạn bè cùng xứ lên Bình Dương làm thợ hồ cho một công ty chuyên xây dựng nhà xưởng ở các khu công nghiệp, với nhiều công trình được trúng thầu thi, nên thu nhập của người lao động như chúng tôi khá cao và rất ổn định. Năm nay, đang làm ăn ngon trớn, bỗng dịch Covid – 19 xuất hiện và diễn biến kéo dài, phức tạp nên nhiều công trình bị tạm ngưng thi công, tui và nhiều người khác bị mất việc làm, mất nguồn thu nhập. Sau 2 tháng tìm việc làm không có kết quả, từ tháng 7/2020 tui đành bỏ nghề thợ hồ, đăng ký với một đại lý lấy vé số đi bán dạo từ đó tới giờ. Bán vé số so với ngày trước làm thợ hồ tuy thu nhập thấp hơn chút, nhưng cũng ổn định, nếu biết chi tiêu tiết kiệm thì mỗi tháng cũng giử được cho bà xã dưới quê được khoảng 4 triệu đồng, nuôi các con ăn học”.
Rất nhiều phụ nữ là những công nhân, nay đã chấp nhận và gắn bó với nghề bán vé số dạo.
Ông Sang cho biết thêm: “Công TNHH MTV Xổ số Kiến thiết Bình Dương (Công ty), cùng với hệ thống đại lý vé số của Công ty đối xử với những người bán vé số như tui rất nghĩa tình. Những ngày đầu chưa quen việc, số lượng vé tiêu thụ không được nhiều, nhưng chủ đại lý vẫn rất vui vẻ nhận lại số vé dư và động viên, chỉ dẫn tui đi tới những con đường nhiều quán ăn, nhậu, cà phê để mời chào khách, nhờ đó thu nhập của tui ngày càng tăng lên, với trung bình khoảng 6,5 triệu đồng/ tháng.
Có thể thấy, ở các khu công nghiệp của Bình Dương nói riêng và các tỉnh phía Nam nói chung, khi vì lý do khách quan, lẫn chủ quan mà người lao động mất việc làm hoặc không thể tiếp tục gắn bó với doanh nghiệp, thì chính bán vé số dạo lại là nghề mà họ lựa chọn để “tự cứu mình” thiết thực nhất, phù hợp nhất.
TÂM LƯƠNG